Monday, December 1, 2014

1276. Thơ NGUYỄN LƯƠNG VỴ Sông khóc



St. Croix River – Oil on canvas by Christopher Copeland





I.

Sông trôi nghe sông khóc
Ta đi nghe ta trôi
Một chút nắng xa xôi
Chân dung người khuất mặt
Sông khóc âm trong vắt
Mạn thuyền im vết thương
Dấu môi lạnh dấu hương
Dấu chân tìm tuổi dại
Sông khóc chiều xám mái
Chiều ngồi ngắm biệt ly
Ta trôi nghe ta đi
Choàng vai năm tháng cũ
Lá khô rơi tiếng hú
Chiều xa động đáy mồ
Nam Ô trăng héo khô
Nhớ màu sương Liên Chiểu
Lá khô bay chợt hiểu
Chiều bạc tóc lâu rồi
Sông khóc nghe sông trôi
Ta đi nghe ta khóc…


II.

Sông trôi ghìm tiếng nấc
Phố đứng ngồi trong ta
Gờn gợn đáy trời xa
Soi hình ma bóng quế
Sông khóc chi nhiều thế
Nước tự nguồn về xuôi
Xa lắm đã xa rồi
Mắt xanh hồn đá cuội
Sông khóc niềm thống hối
Chiều đỏ âm biệt ly
Tuổi dại đã bay đi
Dấu hương tìm đâu thấy
Thương tâm cành khô gãy
Mùa chiêm bao âm thầm
Chiều gọi chiều sương câm
Cầm tay chiều Đà Nẵng
Cây già nua nín lặng
Đời nháo nhác mù khơi
Sông khóc nghe nước trôi
Ta đi nghe ma khóc…


III.

Sông trôi niềm cô độc
Ta đi nghe nát tan
Tro bay hay thời gian
Ngủ vùi trong giọt nắng
Mạn thuyền đời im vắng
Chiều rơi theo dấu chân
Trắng quá mây Hải Vân
Dấu môi người ngất lạnh
Mạn thuyền im ngất tạnh
Đáp lời em sông ơi
Chiều rơi rơi rơi rơi
Sông trôi nghe sông khóc
Ta đi nghe ma đọc
Búng huyết tuyệt bi âm
Chiều trầm trầm trầm trầm
Chùa xa chuông thở nhẹ
Cây già nua nhắc khẽ
Sông khóc nghe sông trôi
Đáp lời em sông ơi
Ta đi nghe ta khóc…


Nguyễn Lương Vỵ
Đà Nẵng, 02.2014 – Bolsa, 03.2014

(Trích trong tập thơ “Năm Chữ Ngàn Câu” sắp ấn hành trong tháng 12.2014.)