A ranch in the Hill Country, Texas – Photo by Mark D. Roberts
Bức tranh
bức tranh ấy. có tên ‘bặt âm’
vẽ
một con chim
chết. treo ngoài cửa sổ
tôi ngồi nhìn
chiều. có tiếng chuông leng keng
dường như. chiếc ô tô ray của năm giữa thế kỷ vừa qua
dừng bên bờ sông. vắng
ngọn đèn vàng. đong đưa. soi vừa đủ một vuông sân. ga xép
em còn chờ tôi
với mảnh trăng. gầy. ốm
trên cánh đồng của chúng ta. bây giờ. cho dẫu chỉ còn những cánh môi khô
dường như. ở đâu đó
mặt trời. có lẽ chỉ là ảo ảnh. còn cháy trên cánh buồm lermontov
và người thi sĩ ấy, đi trong chiều. của tóc và gió bay
tiếng bước. trên đường lá rụng. còn vang
có những bàn tay. như lá. vẫy nhau
và những đôi mắt. vẫn nhìn. qua hoàng hôn. để thấy được ngày xưa
vậy cho dẫu sáng mai tôi phải xa thành phố này
xa ngôi nhà và khung cửa. với con chim chết khô
thì ở đâu đó. trong trí tưởng. vẫn còn tiếng chuông tàu điện leng keng
cánh cửa sẽ không bao giờ đóng lại
Bặt âm – Tranh Đinh Cường
Mưa xám
mưa xám
mùa xưa. vương phủ
tuổi nhỏ. và lá bàng. mái ngói nâu
bếp lửa. cay mắt
nhánh củi. cười
bài thơ. ở quán lau thưa. nào ai nhớ
khi mặt đất. những đám mây qua. không còn nghe âm hưởng tiếng đàn mộc lan
thơ. và tôi. dắt nhau đi
những ngày khùng điên. khốn khổ
mưa xám
ướt đời tôi
cùng nhau
chúng ta đã đi. tìm gì
hỡi bạn
một nụ cười
một bếp lửa
một căn phòng. của mùi tóc. hương nắng. và cà phê
nhưng kìa
bóng quạ
trên cành khô
quạnh hiu. khi đỗ phủ về lỗi dương và nguyễn du về ngàn hống
tôi đi
những tiếng ho khan
chiều cũng xám như mưa
những ngày ấy. bạn ơi. không nhìn thấy mặt trời
mưa xám
giăng. giăng. qua đời tôi. đời bạn. và còn những ai nữa. hở em
như chiều qua
mưa xám lạnh mặt hồ. ngôi nhà ở irving. của nguyễn xuân phước
tôi ngồi nhìn
mặt trời
nói lời từ giã
adieu
Tiếng đại hồ cầm trong vòm cây cô độc
chiều tàn
nắng chết
tiếng đại hồ cầm. mang hồn. những cánh chim. bạt gió
trong vòm thiên thu
cây cô độc*
từ lâu
không còn thấy trăng. trên đồi cỏ. cháy
người thi sĩ. hát bài ca
người về như bụi
vàng trang sách. xưa**
đêm nay
tiếng sấm. qua trời
dưới vòm chớp lóe
đêm. xõa tóc
tôi ngồi. nhìn qua cửa sổ. nghe gió đập vào bờ tường
cười. khóc
mưa đá lộp bộp. thơ ai. đi trên mái nhà
basho
và ngọn đồi. cây cô độc. bay lên
June 8. 2014
Nguyễn Xuân Thiệp
*Hình ảnh trong bài tản văn Cây Cô Độc của Nguyễn Thị Khánh Minh
**Ca khúc Hoàng Quốc Bảo, thơ Du Tử Lê
Bạn ơi, xin cùng nghe với tôi Người Về Như Bụi với giọng ca Kim Tước: