ĐINH CƯỜNG
Bước chân về cuối năm
Người ngồi chiều cuối năm
sơn dầu trên giấy 18 x 18 in
đinhcường
gởi Trần Vấn Lệ
Tôi mãi mãi đang bước đi trên những bờ này,
Giữa cát và bọt sóng.
( Kahlil Gibran )
Tôi thì mãi mãi đi trong cánh rừng
giữa lá khô và rêu xanh
chiều nay có chút mặt trời lên
cầm theo Kahlil Gibran ngọn lửa vĩnh cửu
của Barbara Young, Đỗ Tư Nghĩa dịch
qua Starbucks ngồi đọc lại
như cứ đọc lại hoài Khúc Hát Dâng Đời [1]
của Tagore. Chính lệ đất đã giữ nụ cười nàng tươi thắm
Lệ đất nghe hay như Trần Vấn Lệ
muôn trùng là thơ muôn trùng là nỗi nhớ
cám ơn anh nhắc núi Đôi, tôi cũng từng đã đọc :
Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh: sao khéo thế
Núi chồng núi vợ đứng song đôi …[2]
ở Đàlạt có núi gì anh Lệ, trông xa như đôi vú xuân thì
tháng tôi về đúng mùa quỳ vàng dại, trời hết mưa.
nhìn núi thắm hơn, và rừng thông xanh vi vút bên đèo
cố tìm lại, lối đi mòn đã mất, lối tắt về qua xóm Hai Bà Trưng.
chiều cuối năm chút mặt trời lặn mất
bước chân về nghe mấy nhịp tàn phai …
Virginia, Dec. 28, 2013
Đinh Cường
[1] Khúc Hát Dâng Đời - Tagore , bản dịch của Phạm Hồng Dung Phạm Bích Thuỷ - Nguồn Sáng xuất bản, Sàigòn 1971
[2] Núi Đôi, 1956 - thơ Vũ Cao ( 1922- 2007 )
-Đinh Cường – Đỗ Tư Nghĩa
Đào Nguyên Gallery, Đà Lạt, 11-2013