Tuesday, June 25, 2013

262. Thơ Trần Thị LaiHồng Hạ chí / Siêu trăng







HẠ CHÍ



Summer solstice Bjarkileach
       

Trưa đứng bóng
nóng
có tiếng gà tre điểm mặt thời gian
vì hôm nay ngày dài hơn đêm
đất trời thêm ánh sáng
nắng chang chang
tôi dẫm chân lên chính đầu mình
trong thinh không yên ắng
ngộ ra rằng
chẳng cần nói chi có nói chi không
thấy không lẫn vào có
và có trộn cùng không
hình tôi trộn với bóng
chỉ còn một nhất nguyên
và còn mãi nhất nguyên uyên áo

như con nước xuôi dòng vào xanh um đại ngàn
vàng đồng ruộng phì nhiêu
dập tắt nhiều lửa hận sân ngút ngun ngùn ngụt
trong tương khắc chất chứa triệu tương đồng
như Kim Mộc Đất Nước Lửa
có tĩnh và có động
vì chúng ta, Người, và muôn vật
vẫn chia sẻ, hòa đồng
cho và nhận
để sống và yêu thương
hòa đồng tín ngưỡng
nào phân biệt màu da hay tiếng nói
và tuổi tác với giàu nghèo
là gái trai nam nữ
nếu thực sự yêu thương
như hình yêu bóng dẫu nhị thể vẫn nhất nguyên
-        Hỡi mặt trời!
Hãy đứng dậy!
Summer Solstice = sun, stand up!
bởi trái tim tôi
chỉ có một
trong thiêu đốt
của ngày dài nhất năm …..

Hoa bang, ngày dài nhất năm, 21 tháng 6, 2013



SIÊU TRĂNG



Super Moon Cap Canaveral FL

                           
Trăng trườn mình trên mặt sóng
rạng rỡ trời đông ngời ngời ánh sáng
biển dềnh cao
ghềnh đá lao xao
bào ảnh tuôn trào
nghe màu sắc chao động
thấy muối mặn trong gió luồn lồng lộng
Trăng!  Siêu Trăng!
có phải trăng về trong vọng giác
hay tôi đôi khi lạc vào cõi vô minh huyền hoặc
Trăng soi rõ tôi
tôi nhập vào trăng
và âu yếm trăng ôm trọn thân tâm tôi
Tôi bước theo trăng
và trăng dẫn lối
từ bóng tối u minh tôi theo trăng
và trăng theo tôi

Trăng trời đông nhắn gửi đến trời tây
có thấy đêm nay
trong tận cùng thăm thẳm của tâm can
cõi vĩnh hằng bất hứa nhân gian
ánh trăng vàng ngời ngời vô lượng
rộ rỡ lẽ vô thường …

Hoa bang, Siêu Trăng 2013
Trần Thị LaiHồng


2 6 2