Wednesday, May 8, 2013

176. Thơ ĐINH CƯỜNG Đoạn ghi chiều đi xem triển lãm tranh Duy Lam tại Café Monmartre ở Reston



Duy Lam - Đinh Cường
café Monmartre, May 5, 2013 
(Ảnh Trí Trần)




Nghệ thuật là vô cầu, vì vô cầu, vì không vướng,
nên tâm được thanh tịnh
( Nguyễn Gia Trí )


Tôi nghe một người xem tranh nói
đẻ con gái mà nhờ
thật vậy chiều nay được dự một cuộc triển lãm
thật đẹp thật đầm ấm do ba cô con gái tổ chức
cho Duy Lam tại Café Monmartre ở Reston [1]

Colors, Memory & Imagination
Màu sắc, tưởng nhớ và tưởng tượng
tên gọi chung của cuộc triển lãm
như mở ra cho người xem
trước bao nhiêu bức tranh
đầy sắc màu đầy nỗi nhớ và đầy sáng tạo

như cô con gái út Nguyễn Anh Phương
đã đọc ở giờ khai mạc một đoạn văn hay
chắc không ai hiểu anh hơn :
…Chúng tôi hôm nay tổ chức buổi triển lãm này
không có ý định làm cho ông phải nổi tiếng hơn nữa.
Tiếng tăm văn chương của ông, và con người bản chất thật đam mê,
đa dạng nhưng đôi khi có phần gai góc, lập dị của ông
đã đủ để tạo nên một kỳ nhân xuất chúng,
một chứng nhân sống chết vì nghệ thuật của ba tôi …

anh đã đề tặng Ly, Ty, Xu tên gọi ở nhà
của ba cô con gái anh chị yêu quý
ở trang đầu tập truyện dài Lột Xác
tôi đoán cô này là Xu nay là dược sĩ
tôi hay ra fill thuốc ở CVS pharmacy gặp, gương mặt rất giống anh

đoạn kết cô nói : Những mầu sắc thật sôi nổi và mê hoặc
ở những bức tranh trừu tượng, những đường nét tạo hình
thật táo bạo của ba tôi. Những hình nét mang nhiều tính nghệ thuật 
ẩn náu ở trong những đường phố Hànội quanh co ,
làng xá quê hương thật gần gũi . Xin quí vị cùng thưởng thức.

không ngờ gần năm mươi năm sau tôi lại đến xem tranh anh
nhớ lại những năm đầu 1970 khi anh làm chánh văn phòng [2]
cho trung tướng Lãm, tư lệnh quân đoàn một vùng một chiến thuật ở Đà Nẵng
anh hay bảo trợ cho Cao Bá Minh và tôi bày tranh
tôi thường bày ở Trung Tâm Văn Hóa Pháp
anh chị đến dự, anh áo veste sọc nâu ngậm pipe dài …

chiều nay thật hạnh phúc ngồi bên anh
áo veste trắng, đã 81 tuổi mà vẫn khỏe
nhờ luyện tập yoga nhiều năm
thời sung sức ở Cali. anh nói sợ đi máy bay
đi đâu cũng lái xe đường trường…

thật vui và mừng gặp lại Duy Lam gặp lại tác giả Gia Đình Tôi
tập hồi ký mà tôi yêu thích, gặp anh lại nhớ Thế Uyên em anh
đã viết cùng anh Nỗi Chết Không Rời …   
bên hai ly café đen ngon trên chiếc bàn ghế cao Café Monmartre chiều nay
dăm ba câu chuyện vãn, hỏi họa sĩ Việt Nam anh thích ai
anh nói thích Nguyễn Gia Trí và Tô Ngọc Vân
còn ngoại quốc ? anh thích Kandinsky và Pollock

anh nói anh thích nhất những bức trừu tượng mùa xuân của anh
và ai cũng thích, anh nói anh luôn chú ý đến màu
nhưng cũng thích phối hợp đường nét Á Đông
và anh lại nói như tâm sự : Mùa thay đổi nhưng cành cây khô thì chứng kiến                                           
Tôi như được lắng nghe từ anh từ tranh anh sự vĩnh hằng của Nghệ Thuật .


Virginia, May 6, 2013
Đinh Cường               

[1] Triển lãm tranh Duy Lam tại Café Monmartre, Lake Anne Village Center, Reston
Từ May 5 đến June 15, 2013

[2] Duy Lam tên thật Nguyễn Kim Tuấn, sinh năm 1932 tại Hà Nội, con ông Nguyễn Kim Hoàn ( quản lý cơ sở xuất bản Ngày Nay, Đời Nay, mất năm 1963, Sài Gòn) và Bà Nguyễn Thị Thế, mất năm 1997 tại Hoa Kỳ ( em gái Nhất Linh, Hoàng Đạo, chị của Thạch Lam )
Trung tá quân lực VNCH. Sau 12 năm tù  ( 1975- 1987 ) , năm 1990
định cư tại Cali. Hiện nay ở tại Virginia.           

Email: duylamartworks@yahoo.com


bìa tập Gia Đình Tôi, hồi ký của Duy Lam

Duy Lam, Đinh Cường ghi 
Café Monmarte, 4-1999




TRANH DUY LAM


Tĩnh mặc 

Những khối màu vuông giao động 

.Hồ Gươm vào mùa đông

.Ánh sáng trong giây phút hoang mang

Phố , sơn dầu trên canvas, tranh Duy Lam

 
Phố  Tranh Duy Lam

Duy Lam xem triển lãm tranh Đinh Cường 
tại Trung Tâm Văn Hoá Pháp, Đà Nẵng, 2-1975

Thủ bút Duy Lam ghi chiều khai mạc May, 5,2013