QUÁN
SỚM
Trần Hoài Thư (1969)
Trần Hoài Thư (1969)
Quán sớm cô hàng nhăn nếp lụa
Tóc còn vương vít lòng chiếu chăn
Nước sôi reo ấm gian nhà chật
Bếp lửa hồng. Gió tạt. Mùa đông
Gọi
cốc
cà phê un khói gió
Mấy thằng râu tóc chụm thanh xuân
Vách trống, sát vào nhau đỡ lạnh
Trời ngoài kia sương phủ mênh mông
Mấy thằng râu tóc chụm thanh xuân
Vách trống, sát vào nhau đỡ lạnh
Trời ngoài kia sương phủ mênh mông
Năm
giờ.
Thành phố còn im lặng
Những chuyến xe đầu run rẩy qua
Con đường sương khói hai hàng nến
Những nhánh cây đen đụng mái nhà
Những chuyến xe đầu run rẩy qua
Con đường sương khói hai hàng nến
Những nhánh cây đen đụng mái nhà
Năm
giờ.
Hết
phép chờ xe hốt
Từ biệt cô từ biệt
bạn
bè
Từ biệt một ngày trai phóng đãng
Mai
về trên ấy
thiếu
cà phê
ĐI GIỮA
CHIẾN TRANH
Phạm Cao Hoàng (1969)
Phạm Cao Hoàng (1969)
quê
cũ mười
năm mây lớp lớp
mười năm mưa khóc buổi sang mùa
dưới trời sương lạnh rơi tan tác
rét mùa đông cũ rét lê thê
mười năm mưa khóc buổi sang mùa
dưới trời sương lạnh rơi tan tác
rét mùa đông cũ rét lê thê
đường
tôi đi có bom và đạn
có hận thù trên mỗi dấu chân
ai thả vào hồn tôi mới lớn
những mùa xương máu ngập tang thương
có hận thù trên mỗi dấu chân
ai thả vào hồn tôi mới lớn
những mùa xương máu ngập tang thương
đường
tôi đi có mùa hoa rụng
những cánh hoa màu tim tím xưa
có phải màu hoa trên áo lụa
bay bay chiều gió lộng em về
những cánh hoa màu tim tím xưa
có phải màu hoa trên áo lụa
bay bay chiều gió lộng em về
đường
tôi đi có khói hoàng hôn
quyện trong mưa bấc sắt se buồn
có phải me tôi bên bếp cũ
đốt lò sưởi lạnh cuối mùa đông
quyện trong mưa bấc sắt se buồn
có phải me tôi bên bếp cũ
đốt lò sưởi lạnh cuối mùa đông
ai
thổi
vào hồn
tôi khúc nhạc
ngàn năm réo gọi kiếp đời tôi
nơi đây có kẻ tìm non nước
lang thang bên những mộ bia người
ngàn năm réo gọi kiếp đời tôi
nơi đây có kẻ tìm non nước
lang thang bên những mộ bia người
ai
bắn
vào hồn
tôi trái nổ
đứt từng mạch máu nát tim tôi
vỡ vỡ chiều nay tôi sắp vỡ
chiến tranh chiến tranh bao giờ thôi
đứt từng mạch máu nát tim tôi
vỡ vỡ chiều nay tôi sắp vỡ
chiến tranh chiến tranh bao giờ thôi
NGÀY
XA
Lê
Văn Trung (1969)
Em
nào hiểu
giữa
cơn
say
Ta
chiêm bao thấy một ngày rất xa
Tình
không không cửa không nhà
Lòng
như mây trắng
bay
qua biển
chiều
Sẽ tan vào cõi tịch
liêu
Một
đời
cát bụi
cuốn
triều
bão giông
Ta
là bóng của hư không
Tình
em là nẻo
vô cùng khói sương
Em
nào hiểu
giữa
tai ương
Ta
như mây gió trên đường
chim bay
Bù
em một
cốc
sầu
đầy
Uống
cho ta thấy một ngày đã xa