Ảnh: internet
Thôi
thì rũ áo phong sương,
Xếp
tàn y, giữ chút hương giang hồ.
Đã
không dựng được cơ đồ,
Cầm
bằng mây khói giấc mơ đổi dời…
Mênh
mông một nỗi đau đời;
Giật
mình ngoảnh lại kiếp người phù du
Vầng
dương còn lấm bụi mù
Không
soi thấu đến bể sầu thế nhân
Lê Phương Nguyên
Điền trang Lộc Xuân
18.7.2004