NGUYỄN QUANG CHƠN
Cùng chị Thu Vàng
thăm nhà thơ Phạm Ngọc Lư
Bệnh
của anh Lư phiền hung. Trong não xuất hiện thêm hai cục u khó chịu. Vậy là bệnh
viện quyết định xạ trị. Xạ ngay vào trong mấy cục u trên đầu anh để chúng
đừng phát triển, chèn ép não...
Thấy
cuộc gọi của chị Thu. Thu Vàng. Chơn có ở ĐN không. Chiều đưa mình đi thăm anh
PNL được không? Trời đất. Mới gọi ảnh hôm kia. Biết phòng 919. Biết từ hoá trị
chuyển sang xạ trị. Bạn bè xa muốn thăm mà không đưa đi thì đâu phải NQC. Gọi
anh Lư. Chiều nay khoảng 3 giờ em và Thu Vàng vào thăm anh đó nhé. Giọng anh
sang sảng cười vui!...
Chị
Thu. Quen thân từ thuở "ấu thơ". Chị học trên mình một lớp. Gọi ông
anh rễ bằng chú. Chị hát hay từ hồi rất nhỏ. Chị ca bài Thu Vàng của CT làm nỗi
danh ở Tam Kỳ trước 1975 và chị bị chết tên "Thu Vàng" từ đó! Bây giờ
thì chị "free". Giang hồ một cây. Ở đâu có văn nghệ, có văn chương là
thấy chị. Ông anh đồng hương Đặng Tiến của tôi lâu lâu mới về VN, nói chuyện
văn nghệ với bà con cũng thấy chị hát phụ hoạ. ĐT tưởng mình không biết TV.
Tặng một đĩa nhạc và bảo. Ông nói bạn bè tiêu thụ giùm. Cô này hát hay. Hay
lắm! Rồi "sư thầy" ĐHN. Cũng thấy gởi hình "đoàn lữ nhạc"
có HQB, TV...
Bà
này thiệt kỳ tài. Qua Mỹ cũng làm show văn nghệ với bạn bè. Đọc bài Khánh Minh
viết đêm nghe TV hát đến ...rợn người mà tự hào vì mình...quen Thu Vàng!
Đỗ
Hồng Ngọc gởi tặng PNL một bó hoa (Thu Vàng chọn lựa, sắp đặt) đẹp, thơm phức!
Bước vô phòng. Giật mình khi có một "đồng bệnh" của anh Lư lại là
người Tam Kỳ, bạn thân chị ruột mình, anh Thanh, cũng y chang anh Lư. Đã sáu
lần hoá trị. Nay sang xạ trị. Đùa giới thiệu PNL với anh Thanh. Ngày xưa ảnh
nổi tiếng với Biên Cương Hành. Nay ảnh lận đận với Ung Thư Hành! Cười vui mà lệ
ngấn trong khoé mắt!...
Nói
qua nói lại. Anh Lư vẫn là người rất khuôn sáo. Anh mời xuống canteen uống
nước. ( Cái ông thật lạ. Bịnh thì nằm giường bịnh. Cứ có bạn đến thăm lại rủ la
cà!). Tôi đề nghị ngồi tại chỗ và xin chị TV hát một bài tặng PNL, tặng anh
Thanh, chị Quí!...
Tội
nghiệp, TV đang viêm họng. Ậm ừ một chút rồi cũng hát không đàn không trống.
Bài "Tạ Ơn Đời" của nhạc sỹ Phạm Duy. Chị hát. Tôi quay cảnh ghi lời.
Hay. Hay thật. Bất ngờ và thân thương. Thu Vàng hát đắm say như muốn qua lời ca
cám ơn đời cho chúng ta còn được gặp hôm nay. Tiếng hát, sắc hoa thắm đẫm tình
bạn mặn nồng. Anh PNL rưng rưng nước mắt. Anh bảo cho mình nói đôi lời. Những
lời ứa lệ cám ơn bè bạn xa gần. Và. Một clip nhỏ, bất ngờ, đã ghi dấu những
tình cảm chân thành thân thương của những con người văn nghệ trước 1975.
"Tim vang còn giây lát. Hơi run còn thơm ngát. Dương gian còn trong mắt.
Nghe tiếng hát chưa nhạt tan..."
Rồi
chia tay. Ôi, sao lòng thấy ngậm ngùi!
Nguyễn
Quang Chơn
08/8/16