Wednesday, February 24, 2016

2128. TRẦN THỊ NGUYỆT MAI Người đi


TRẦN THỊ NGUYỆT MAI
N g ư ờ i  đ i


Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
(Thâm Tâm - Tống Biệt Hành)


Cũng phải nói, dẫu muộn màng
Lời chia tay, chẳng dễ dàng chi đâu
Người đi cây cỏ u sầu
Rừng Natick cũng nhuốm màu tang thương
Thế giới đã vắng Đinh Cường [1]
Con chim đỏ hót khúc buồn tiễn đưa
Hình như, Người ạ, trời mưa
Nhẹ rơi đâu đó giữa trưa xám này
Còn đâu những cánh chim bay
Trên nền toile buổi nhiều mây hôm nào
Còn đâu hỡi những vì sao
Bỗng dưng chợt tắt rơi vào hư không…

Biết rằng “sinh ký tử quy”
Đi hay về cũng khác chi đâu mà [2]
Chúc Người bình an chốn xa
Cùng bè bạn sum vầy và vui chơi
Tiếc thương ở lại với đời
Cùng tranh vẽ với nụ cười thiền sư
Người đi? Người đã đi ư?
Bóng ai dần khuất mây mù rừng xưa…

Trần Thị Nguyệt Mai
February 22, 2016

[1] Ý thơ Lãm Thúy
[2] Ý thơ Du Tử Lê