Wednesday, September 9, 2015

1970. Thơ NGUYỄN LƯƠNG VỴ Sáu tám thu xa



NGUYỄN LƯƠNG VỴ
SÁU TÁM THU XA


1.

Sớm nay hồn muốn bay về
Một âm khẽ rụng, không đề vút lên
Câu thơ hay nhất vừa quên
Còn câu thơ dở rất nên để dành.

2.

Thu xa là lá vô thanh
Mà sao vàng óng long lanh vĩ cầm
Vuông chiều thềm nắng từ tâm
Vàng thêm mấy lá Quán Âm se lòng.

3.

Thu xa là lá thu không
Mà sao khép mở ngàn bông ly kỳ
Bàn tay ấm lạnh phong thi
Vàng thêm mấy nhịp vừa khi đàn trầm.

4.

Vừa khi thu lắng theo âm
Ngả ba phố thức, quán câm ngọn đèn
Chỏng chơ ly tách thân quen
Bạn xưa tro bụi, đá lèn chân mây.

5.

Vừa khi thu rất hao gầy
Đồi nương nước cạn, dốc ngày đất trơ
Giấc mơ bạch hạc giăng mờ
Tuổi già lãng đãng vẫn chờ vậy thôi.

6.

Thì ra thu ở trên môi
Người em gái lạ nhoẻn cười bước qua
Thu gần mà thu rất xa
Mà thu rất mộng Hoàng Hoa rất gần.


7.

Thì ra thu nhịp bàn chân
Chùm bông thạch thảo lệ ngân đêm nào
Vết thương bi mẫn em trao
Đến nay vẫn đẹp nghẹn ngào thơ ca.

8.

Thơ ca đắm huyết thu xa
Nhớ Hàn Mặc Tử thành ra nhớ mình
Qui Nhơn Ghềnh Ráng thâm tình
Bậc thềm mộ địa giật mình trăng bay.

9.

Thơ ca gửi lại thu nầy
Vài âm sáu tám đã đầy hồn xưa
Hiên xiêng nắng nhạt cũng vừa
Leng keng bóng ngược giữa mùa trông lên.


Nguyễn Lương Vỵ
09.2015