Sunday, August 16, 2015

1929. NGUYÊN MINH Giọt sương trên cánh phong lan



NGUYÊN MINH
Giọt sương trên cánh phong lan

Hoa phong lan - Nguồn: hoasaigon.com.vn



“Minh Bui, thằng ba trợn”

Thuở ấu thời và các bạn cùng trang lứa sống trong một xóm nhỏ, hai bên đường là hai hàng cây me tây cổ thụ phủ đầy bóng mát. Những trỏ chơi đánh giặc giả, ban đầu chỉ là bạn bè với nhau sau thành đánh lộn thật, giữa bọn trẻ xóm này với xóm khác trong thị xã. Tên đầu đảng bấy giờ vẫn là tôi với cái tên “Minh Bui”. Tôi thường bị mấy bà mẹ của bạn mắng vốn với cha mẹ tôi. Mẹ tôi khuyên răn tôi, còn Ba tôi chỉ là những cú gõ vào đầu bằng bàn tay cứng ngắc của ông làm tôi đau điếng hoặc những ngọn roi quất vào mông. Tôi chịu đựng bặm môi không khóc. Tôi hứa với Ba Mẹ tôi thôi đánh nhau với bọn trẻ. Tôi lại chơi những trò nghịch ngợm khác. Thường vào những buổi trưa hè, nóng nực, bọn trẻ chúng tôi kéo nhau lên con đê sông Dinh, nơi có cái dốc thành lát bằng những viên đá xanh còn phủ rêu, trơn trượt, tuột mình xuống thẳng người, rớt xuống con nước lớn, đục ngầu, bắn tung tóe nước lên, phát ra một âm thanh gọn lỏn: bùm. Tiếng vỗ tay của những đứa trẻ nhút nhát không dám chơi trò tuột dốc này như một khích lệ, tán thưởng tôi. 

Những đêm trời tối mịt, thuở ấy chưa có đèn đường chiếu sáng, bọn trẻ vừa trai vừa gái thường tập trung trước sân nhà ông Hội đồng nghe mấy bà già kể chuyện cổ tích hoặc mấy chị lớn tuổi nói chuyện ma quỉ thường xuất hiện nơi cây lim cổ thụ. Trong trí óc non nớt của chúng tôi hình dung khuôn mặt của loài quỉ dữ có cặp mắt to màu đỏ rực lửa, cái lưỡi dài thượt, đưa ra từ cái miệng rộng sẵn sàng cuốn lấy đứa trẻ con nào dám đi ngang qua. Bọn trẻ thách đố nhau thằng nào gan dạ đi ngang qua gốc lim đó, chỉ cần mang về một trái lim dù khô héo đã rớt từ lâu nằm trên đất quanh đó. Tôi xung phong đi liền, mặc dầu con em gái nắm tay kéo lại, nhưng tôi giật ra, bước tới. Nhớ lời Mẹ dặn; gặp nguy nan con hãy niệm Phật. Tôi nghĩ là loài quỷ dữ làm điều ác sẽ tránh xa đức Phật chuyên mang đến điều tốt lành. Tôi nắm chặt bàn tay, miệng lâm râm: Nam mô A Di Đà Phật. Tôi mạnh dạn hơn. Tôi vững lòng tin hơn. Đêm tối mù mịt nhưng tôi cũng mò mẫm ra những trái lim để mang về như một chiến tích.