Nhiều
khi rất tình cờ
đọc
được một câu văn hay
thích
thú biết chừng nào
Đặng
Mỹ Hạnh có giọng văn
kiêu
bạc mà buồn
như
đôi mắt chị
đôi
mắt nhìn ngắm lâu ngày
qua
ống kính to bự
để
chụp từ xa một cánh đại bàng
nhưng
đôi khi là những hạt lệ
trong
sa mạc trong rừng sâu Phi Châu
không
ai hay. may ra chỉ có trăng sao …
đọc
văn Đặng Mỹ Hạnh
một
nhà văn có dấu ấn riêng
như
Trịnh Công Sơn đã tạo cho mình
lời
ru mật ngọt
như
là chim xa đàn
giấu
nỗi buồn trong cánh [1]
chị
có giấu gì trong
Ngày xanh màu miểng chai [2]
ôi
màu xanh lục biếc
như
bức tranh tôi thầm mơ .
Virginia June 25, 2015
Đinh Cường
[1]
Cánh chim cô đơn – ca khúc Trịnh Công Sơn
[2]
Đặng Mỹ Hạnh - Trẻ số 940 ,
ngày
11 tháng 6 - 2015, trang 163