Ảnh PCH - 2014
1.
Thương
ngọn cỏ ngậm ngùi
Mọc
trên đường làng từ muôn năm cũ
Thương
phận người
Loanh
quanh tiền bạc, chức quyền, áo cơm, nhà cửa...
Ngậm
cỏ kêu trời
Trời
không trả lời. Đất ngu ngơ
2.
Với
cỏ chiều hôm
đi
trên đồng nội
Ta
và cỏ hát:
-Con chim Quyên buồn xuống đất ăn trùn
Hợp
xướng câu thơ với cỏ
Và
thả câu thơ
Theo
sông đi tìm biển cả
Quay
về nguồn cao nhớ hạt cát biển xa
Nhớ
câu thơ mồ côi chết mẹ mất cha
Nhớ
câu thơ bồng con lên non trỉa bắp...
Nhớ
câu thơ ngã ngựa ở chiến trường
Những
nỗi nhớ đan xen trong nỗi buồn muôn năm cũ
Nhạt
nhoà bay trong bóng nhân gian
3.
Ta với
cỏ ngồi trầm tư trong gió hú
Và
níu lại câu thơ đang ngã bóng chiều
Giật
mình thấy tuổi đã vàng trên cỏ
Thấy
con chim Quyên bỏ ta
Bay
bổng lên trời.
Trần Vạn Giã
BỨC TƯỜNG
Oil on canvas 50 x 50 in
dinhcuong