D U Y Ê N
Khi đất lấp rồi,
buồn lắm phải không?
H ở
San Jose vừa gọi,
Biết không D, trăm ngày của C hôm nay.
Mới đó thôi, mà đã một trăm ngày
Giờ này, chắc bạn đang rong chơi, vùng trời mới.
Không hệ lụy cõi trần gian
Không lo ngày mai, đau hơn hôm trước?
Không phải nhìn mặt người, cố nhận xem, ai?
rũ bụi trần, bạn về bên ấy,
Nơi. mỗi ngày. có tiếng nhạc thinh không.
Biết không D, trăm ngày của C hôm nay.
Mới đó thôi, mà đã một trăm ngày
Giờ này, chắc bạn đang rong chơi, vùng trời mới.
Không hệ lụy cõi trần gian
Không lo ngày mai, đau hơn hôm trước?
Không phải nhìn mặt người, cố nhận xem, ai?
rũ bụi trần, bạn về bên ấy,
Nơi. mỗi ngày. có tiếng nhạc thinh không.
Một
trăm ngày,
Bạn ơi,
Mai mốt, lại trăm năm…
Thời gian. trôi.
Kiếp luân hồi. tới.
Cõi tạm này, đến lúc phải chia tay…
Bạn ơi,
Mai mốt, lại trăm năm…
Thời gian. trôi.
Kiếp luân hồi. tới.
Cõi tạm này, đến lúc phải chia tay…
Sáng
nay nhìn lên bầu trời. xám.
chân trời xa, thấp thoáng cánh thiên thần…
chân trời xa, thấp thoáng cánh thiên thần…
Duyên
Gửi bạn, trên chuyến xe lửa đêm, về từ Chicago.
* Tuổi
Già, thơ Trần Hoài Thư.