Ảnh PCH – New Jersey, 2013
Dạo này Blog Phạm Cao
Hoàng, Trần Thị Nguyệt Mai hay đăng thơ Đinh Cường
Thỉnh thoảng lại thêm thơ của Lữ Quỳnh...
Vui ơi là vui, tuổi già mà thơ lai láng hơn cả thời thanh xuân
Mà bờ bến chữ nghĩa trôi dài mênh mông từ trái tim ra hai tay đến tận cõi ảo
Thỉnh thoảng lại thêm thơ của Lữ Quỳnh...
Vui ơi là vui, tuổi già mà thơ lai láng hơn cả thời thanh xuân
Mà bờ bến chữ nghĩa trôi dài mênh mông từ trái tim ra hai tay đến tận cõi ảo
Tôi cũng xôn xao lòng
Làm thơ mà chưa có đề tài
Thơ mà có đề tài là thơ học trò
Thầy ra đề bắt học trò phải vâng lời
Làm thơ mà chưa có đề tài
Thơ mà có đề tài là thơ học trò
Thầy ra đề bắt học trò phải vâng lời
Đề tài của tôi nếu có là
niềm vui
Vui như những tiếng chuông ngày xưa bán cà rem từ Cần Thơ qua Bến Bắc, qua Bình Minh qua Phụng Hiệp
Vừa lắc chuông đồng, vừa nhìn mây in trên sông nước
vừa nhớ đến những câu thơ của Huy Cận sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp/ Con thuyền khua mái nước song song....
Vui như những tiếng chuông ngày xưa bán cà rem từ Cần Thơ qua Bến Bắc, qua Bình Minh qua Phụng Hiệp
Vừa lắc chuông đồng, vừa nhìn mây in trên sông nước
vừa nhớ đến những câu thơ của Huy Cận sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp/ Con thuyền khua mái nước song song....
Bây giờ thì chuông cũng
reng reng
nhưng thay vì chuông đồng
là chuông wireless
Ta đặt khắp nhà
để Y. bấm kêu để ta chạy
cho kịp dù ở dưới hầm nhà hay trong nhà tắm
Ôi tiếng chuông...
Tôi đợi em khi hồi chuông lễ nhất
Lễ hai rồi đợi mãi em không ra
Tôi thất tình đứng đợi trên cầu xưa
Con cá chép cũng buồn không quảy sóng
Tôi đợi hồi chuông, chuông ngân buổi sớm
Chuông ngân buổi chiều, em vẫn bặt tăm...
Lễ hai rồi đợi mãi em không ra
Tôi thất tình đứng đợi trên cầu xưa
Con cá chép cũng buồn không quảy sóng
Tôi đợi hồi chuông, chuông ngân buổi sớm
Chuông ngân buổi chiều, em vẫn bặt tăm...
Nay chuông mất rồi, mà tôi thì lưu
vong...
Vậy đó, tiếng chuông của
một thời... Đời tôi đã mấy lần chuông mà sao giờ này những âm thanh đang nhã
nhạc
Tiếng chuông không còn réo rắt, ngân nga
Tiếng chuông không còn réo rắt, ngân nga
Tiếng chuông không còn
làm em nhắm mắt làm dấu thánh
Tiếng chuông bây giờ, Y.
ơi
Em nằm không cục cựa trên giường
Chân tay em liệt rồi, những ngón tay co quắp rồi
Tay phải chân phải bắt đầu run rồi
Em nằm không cục cựa trên giường
Chân tay em liệt rồi, những ngón tay co quắp rồi
Tay phải chân phải bắt đầu run rồi
Đù mẹ cái tay cái chân
sao mày không chịu vâng lời tao...
Nhưng mà, còn tiếng chuông
Em cứ bấm nút
Là tôi sẽ có mặt ngay
Tôi sẽ thay tã cho em, thay quần cho em, thay áo cho em
Em cứ bấm nút
Là tôi sẽ có mặt ngay
Tôi sẽ thay tã cho em, thay quần cho em, thay áo cho em
Tôi sẽ lau thân thể em
thật sạch,
Bởi tiếng chuông
Cứu nạn em cứu nạn tôi cứu nạn chúng ta
Cứu nạn em cứu nạn tôi cứu nạn chúng ta
Phải,
Chùa cũng dùng
chuông
Nhà thờ cũng đổ chuông
Nhà thờ cũng đổ chuông
Bây giờ, tôi mới hiểu tại
sao lại có tiếng chuông như niềm cứu rỗi...
Tè te, tè te,,,
Tôi có mặt đây, bà ngủ
được không?
Trần Hoài Thư
Valentine’s Day – February
14, 2015
Nguyễn Ngọc Yến - Trần Hoài Thư
Ảnh Kayla – Virginia, 2012