Tuesday, December 2, 2014

1281. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN Ba mươi tháng mười, nhớ lại







ba mươi tháng mười.  nhớ lại


rừng

tảng sáng ở trong rừng
cùng chú sóc đi bộ
hai con mắt sáng trưng
thiệt tình hay giả ngộ
đời mù mờ hết sức
rừng ơi rừng ơi.  rừng . . .


quyết liệt

tay chân quyết liệt một hồi
hết nghe đơ cứng
hết thời cứng đơ
hết rồi.  mình lại làm thơ
mềm mềm  cứng cứng
lờ vờ
cũng
xong


sculpture

bằng vỏ chai và ốc
bằng mảnh sành và trăng
anh nhào nắn cuộc đời
thành khối ung thư lạ
lấp lánh bên ngưỡng cửa
ôm trần gian cực kỳ
vào xác thân hưng phấn
những vết cứa ngoài da
bỗng thập thành cơn hứng
bất tử của bất toàn
đến rồi đừng thắc mắc
đừng mang theo vỏ bọc
để cuộc mừng hân hoan


2014



vô cảm đề


rồi người lân lý cũng không
nhớ thao thức với chặng nồng nàn qua
hạt muối nằm dưới biển quỳ
nghe lòa tinh thể một khi hiển tình

cùng thức với rạng mai hồng
để nghe chim sáo chim nhồng reo ca
cùng ngủ với giấc già nua
ru đời một chặng tuổi qua hồng trần
cùng đi.  đứng.  thở.  ăn nằm
với ngày ứng trực.  với hăm hở.  về


10/11/oct.2014
hoàng xuân sơn