Saturday, October 18, 2014

1135. Thơ NGUYỄN LƯƠNG VỴ Không đề IX



Ảnh PCH - Scibilia 2014



I.
Mần thinh và mần thơ
Mần hoài mà không chán
Mần một lèo tới sáng
Mắt ráo hoảnh tìm nhau
Một ta đi chơi lâu
Một ta ngồi ngóng chữ
Chữ reo xanh ý tứ
Sắc màu ứa vó câu
Nhịp đời vang trước sau
Phách trời ngân ánh lửa
Mần thơ cho huyết cựa
Cho tinh bay rền vang
Cho tủy trắng ca xang
Cho xương nồng sử lịch
Một ta tru bằng thích
Một ta rú mút mùa
Ai có hỏi xin thưa
Cho đỡ điên đỡ lạnh
Hoan hô ta cô quạnh
Vạn tuế ta lù đù…


II.
Mần thinh như thiên thu
Nghe cu gù ướt nắng
Vớt lên trong im vắng
Những búp âm ngất vàng
Những búp âm ngất nàng
Nức hương trăng mười sáu
Nức tiếng kêu ớ bậu
Chào nhau âm sáng trưng
Hôn nhau âm thơm lừng
Dại khờ như lá cỏ
Mần thinh như đứng ngọ
Nghe gà gáy ướt mây
Hái xuống trong lòng tay
Những búp âm ngất đỏ
Những búp âm ngất gió
Lắng nguồn cơn xa gần
Lắng lòng nhau ân cần
Thanh tân thương cố cựu
Nhắn gửi mây bằng hữu
Có còn nhớ nhau chăng?...


III.
Mần thơ như giá băng
Chữ giăng giăng gò đống
Chữ bay bay thạch động
Thơ rất ma rất tình
Thơ rất yêu rất tinh
Trọn đời ta xanh mặt
Thơ bay bay réo rắt
Thơ giăng giăng mờ mờ
Trọn đời ta lơ ngơ
Vì con người rất ác
Mần thơ như chết khát
Ực hết tình em trao
Nốc hết cõi chiêm bao
Nuốt hết đời oan nghiệt
Chữ bay bay nào biết
Chữ giăng giăng nào hay
Ta cứ mần đắm say
Ta cứ mần đắm đuối
Cho đến hơi thở cuối
Vẫn mần thinh mần thơ…

Nguyễn Lương Vỵ
10.2014