Em về cố xứ chi lâu
Đến mùa nước nổi qua cầu được không?
Phương nam mây trắng phiêu bồng
Nhớ ơi ngọn khói trên đồng chiều xa
Bồng bềnh sông nước bao la
Giữa hoàng hôn gió bay qua cuộc đời
Áo cơm từng đã một thời
Ba chìm bảy nổi trong đời hai ta
Em chân quê áo bà ba
Tình ơi Châu Đốc thật thà như xưa
Miền trung tháng tám mùa mưa
Câu thơ cháy bỏng sao chưa trở về
Em đi bếp lạnh. Ngoài đê
Nửa khuya cuốc gọi tái tê tiếng buồn.
TRẦN VẠN GIÃ