Hoa
cúc vạn thọ (Ảnh: Internet)
Con sẽ trở về
Với ngọn gió Tu Bông đang thổi
vao thơ
Những trầm tích
Thấp thoáng trong con chuyến xe
cuối ngày tháng chạp
Trở về tìm lai Tết ở quê nhà
Nơi chốn cũ có những ngã ba phiêu
dạt
Chính nơi này
Mái nhà thân yêu mẹ đã lợp vội
trên nền bão cát đi qua
Đang níu lại vòng tay sự sống
Chiều nay những số phận tha
phương trở về
Quây quần bên mẹ và bên mâm cơm
Có tiếng đũa khua vào bóng thời
gian
Của năm sắp hết của tờ lịch sau
cùng
Của thời khắc hạnh ngộ đang đến
Bên mâm cơm chiều phảng phất bóng
người xưa
Nói câu nhân hậu còn bay bay
trong hương khói
“Lành cho sach rách cho thơm”
Tiếng nói người xưa vọng lại từ
trong sâu thẳm cội nguồn
Và đang hội tụ trên chữ viết gia
phả
Bằng máu thịt của người xưa ở
miền đất này
Con đã rọi lại chính mình
Bằng chiếc gương thời gian không
hoen ố bụi mờ
Để hiểu vì sao con phải trở về
mái nhà tuổi thơ
Cùng mẹ thắp ngọn đèn trong bóng
hoàng hôn
Và con thưa với mẹ rằng:
“Mẹ và cố hương cho con nguồn yêu
thương cao quí”.
Trần Vạn Giã
5 3 3