Monday, November 4, 2013

417. Thơ HOÀNG XUÂN SƠN mạ, khi mô / bát phở của phong ] mùa, nơi đâu






m ạ  k h i  m ô


cũng lận chai dầu nhị
thiên đường vô túi áo
của con bảo khi mô
mệt trong người nhớ hít
vài hơi sẽ khỏe liền
vậy mà mình không chịu
nổi mùi dầu gió các
thứ cù là mắc-xu dầu
xanh con ó nhứt là
mùi dầu nhị thiên đường
thôi đành bất hiếu rồi
mạ ơi con thương mạ
nhớ có hồi anh Đỉnh
đi xe vô Đà Nẵng
hít dầu nhị thiên đường
mữa đầy một nón cối
mạ noái tự mi đi
xa bị xe đò dằn
chơ dầu nhị thiên đường
khi mô xài cũng tốt
mạ xài cả đời có
răng mô mà bây sợ
dạ không có răng mô
mạ ơi chừ mạ đi
rồi nỏ còn ai dúi
nhị thiên đường vô túi
cái túi lủng như ngày
tháng qua rồi mạ ơi!

Vu Lan Bồn Tân Tỵ



b á t  p h ở  c ủ a  p h o n g


                                             living abroad, I
                              see in the tonkinoise soup
                              my long lost country
                              B.P (*)


từ khi bứng khỏi cội nguồn
thấy trong tô phở
mối buồn lưu vong




m ù a.  n ơ i  đ â u


nằm nghe
tiếng hụ còi
                    buồn
chợt hình nhân đã
rơi
          tuôn
lối nào
chiều vàng
với xác hanh hao
với mùa lay thức
cổng chào xin đi
tiếng ai khua                  lặng
diên trì
lần lửa hẹn đến
phồn nghi một ngày
mà rồi vẫn cứ thu tay
nơi an nhược một chút
gầy thanh xuân
ngó lên cây.  hiện.  rất gần
con mắt bóng lá
nhìn năn nỉ
                    về
thôi.  đường đã chậm hà khê
sông ơi.  cứ chẩy cho bề bộn
theo


HoàngXuânSơn
4 nov. 2013
(*)Song Thao - Phiếm 10, “Phở”



4 1 7