Friday, June 28, 2013

268. Thơ PHẠM CAO HOÀNG Mùa phượng hồng





có ai qua đó góp dùm tôi
những đám mây bay trắng một trời
 
những bông phượng đỏ màu nhung nhớ
 
gửi làm quà tặng buổi chia phôi

sẽ xa, thôi cũng đành xa nhé 
người về cuối bãi kẻ đầu sông
 
có chút gì đau như cắt ruột
 
tay chào, tay vẫy, nón che ngang

sẽ xa, ừ thôi nhé đành xa
rồi mai trên những lối tôi về
 
tôi biết lòng tôi nghe rộn rã
 
nhịp guốc ai đùa trong nắng trưa

bỗng dưng tôi thấy mình tiêng tiếc 
những tà áo trắng nắng nghiêng nghiêng
 
những bàn tay giở lần trang sách
e ấp tờ thư trước cổng trường

có ai qua đó hái dùm tôi
những đóa hoa thơm ngát một thời
 
ép vào tim để nghe thương nhớ
 
để nghe sầu giạt đến muôn nơi

sẽ xa, thôi cũng đành xa nhé
người về cuối bãi kẻ đầu sông
bóng hoa bay mấy chiều tan tác
 
hoa rụng ba năm trắng bến hồng

rồi mai khi gió mùa thu tới 
khi nắng tàn phai trên lối xưa
có biết người xa xôi trở lại
 
hay là biền biệt đến muôn thu

trời bỗng mang mang, đất ngậm ngùi 
những tà áo trắng năm xưa ơi
 
có ai qua đó cho tôi gửi
 
một trái tim đau của một thời

Phạm Cao Hoàng
1 9 7 3