Sunday, December 20, 2015

2205. Thơ NGUYỄN XUÂN THIỆP Nghe dương cầm lạnh đi về phía bình minh trong chiêm bao


Photo by PCH - Scibilia, March 2015



Tuyết xuống
nghe cầm dương. lạnh
hồn siêu thực
trăng
mái phố
như chim
ca nhân
và nến cháy. bập bùng
lặng nghe

chờ em
đường dương cầm. mưa
những giọt lá. sầu
dạ khúc*

tìm đời nhau. đâu
tuyết xuống đầy trời
những cây sage. và bụi hồng. cây lựu trong vườn
đầu đội những chiếc mũ tuyết
đóa quỳnh điên. đêm nào
giờ đã tàn phai. rũ rượi
anh không trở về những năm tháng đã xa
để gặp lại cơn mưa
và bùn lầy
trong trăng
thôi. hãy lãng quên
lãng quên
bản dạ khúc
và teresa
teresa. của cầm dương. và những đám lá vàng. khuya
trong thơ joseph huỳnh văn
ngày ấy
còn gì đâu. em
vâng. giờ đây. anh đi về phía chân trời. nơi bình minh
                             còn ẩn. trong chiêm bao
để gặp người
ngôi nhà. bên đồi quạ
và bình trà. của sói

tuyết rơi
tuyết đang rơi
nơi anh ở. và đâu xa
tuyết rơi như trong dr. zhivago
vâng. anh đi về phía đồi twelve oaks
để nghe
một tấu khúc khác
của cầm dương. trong cây
đóa hồng. lệ biếc xanh. và ngọn lửa

này em. này em
đứng lên
như trong mơ. cầm cây cọ. và bảng màu
vẽ một khoảng trời
cho thơ anh
để anh an trú
ôi. cầm dương
cầm dương. của anh. tím
màu hoa lilac

Nguyễn Xuân Thiệp
Dallas, ngày của tuyết tháng 2. 2010




NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Sơn dầu - dinhcuong



Thơ Dương Tường
Phổ nhạc Phú Quang
Tiếng hát Thùy Dung