Sunday, November 1, 2015

2101. Thơ NGUYỄN XUÂN THIỆP: ĐÊM. MƠ THẤY ĐỌC THƠ VỚI ĐINH CƯỜNG


ĐÊM. MƠ THẤY ĐỌC THƠ
VỚI ĐINH CƯỜNG
n g u y ễ n  x u â n  t h i ệ p

 minh họa  dinhcuong



đêm
cánh bướm. màu hổ hoàng
trong ngôi nhà của gió
thấy mình. ngồi bên đinh cường
đọc thơ
ôi. con đường
mùa qua
phủ dưới lá khô
cành bàng
cổng cũ
bao năm. đứng đợi người*
chợt quên. chợt nhớ
một góc phố. đèn khuya
và tiếng hát camille huyền
mùa xưa. và em
men vườn ổi. thơm
hoa ngâu. ai còn hong tóc. chờ ai*

giấc mơ
cánh bướm
những chiếc lá bàng
cánh cổng. màu cổ thi
mãi bay trong trí nhớ tôi
trong thơ tôi
và trong tranh. người họa sĩ
của khu rừng chiều tà. gió. tiếng còi tàu

rồi sẽ về đâu
về đâu
cơn mơ. và những chia ly. dài bao nhiêu năm
cánh cửa thời gian khép mở. âm. dương
cho tôi về lại
như kẻ lãng du. về lại
nơi từ đó tôi đi
tuổi thơ
làm chú sa di đuổi quạ**
chiều
cổ tích. trăng. lên

Nguyễn Xuân Thiệp

*ý thơ Quang Dũng
**mượn ý của Vĩnh Hảo trong truyện ngắn Nghề Đuổi Quạ