Saturday, July 11, 2015

1834. Thơ LÃM THÚY Sông chiều mênh mông





Tặng Dì Út Hơn


Người còn đứng lại bên sông
Phà đi ngược nước, chiều mông mênh chiều
Khói sương bờ bến quạnh hiu
Bàn tay còn vẫy, trông theo, mắt mờ…
Lệ còn đọng mấy trang thơ
Liêu trai dáng cũ đã nhoà thời gian
Còn chăng những giấc mơ tàn
Vầng trăng cổ độ, hương Hoàng Lan phai
Còn chăng sầu một cõi đầy
Nên trường giang cũng u hoài nước trôi



Lãm Thúy