Ghềnh Ráng - Nguồn: dulichbinhdinh
Chào
nhé ngày sanh ta
Sáu
mươi ba năm lẻ
Cơn
mưa nhẹ bay qua
Ly
cà phê nhấm khẽ
Gió
tháng Năm chuyển mùa
Trưa
ngày Chín lay lá
Đốt
thuốc mừng tuổi già
Rằng
thì là vui vậy!
Chẳng
còn ai tri kỷ
Đất
lạ mà trời quen
Thơ
cứ nhen đóm lửa
Hồn
cứ khêu ngọn đèn
Nhớ
tiếng kèn lá dứa
Thương
cánh bướm hồ sen
Mộng
tràn theo tiếng hú
Tóc
bạc đâu dám quên
Chẳng
còn em mười sáu
Bông
Vàng đẫm hương trăng
Qui
Nhơn con đường nhỏ
Ghềnh
Ráng lối đi gần
Mộ
Hàn trầm tiếng gió
Hồn
ta vang dấu chân
Ôi
đất trời thơ dại
Ngoảnh
lại bóng chiều ngân
Chẳng
còn ta hỏi han
Những
con còng trốn nắng
Biển
sóng vỗ rầm rì
Chiều
sương lam thinh lặng
Chiếc
nón trắng tà huy
Mái
tóc huyền hư vắng
Ôi
chiếc lá phong thi
Suốt
đời ta ngậm đắng
Chào
ngày sanh tự tặng
Một
hơi thở nhẹ thênh
Càng
nhớ lại càng quên
Càng
quên lại càng nhớ
Ngữ
ngôn trời ấm ớ
Ý
tứ đất ỡm ờ
Thôi
thì cứ mần thơ
Cứ
ngu ngơ là phước...
Nguyễn Lương Vỵ
05.2015