Thursday, May 7, 2015

1689. Thơ ĐINH CƯỜNG Ru về biển xanh


Bãi biển Nha Trang - Nguồn: internet



Hạt nước hát mòn tay đá dựng
Sóng đi hút dấu biển về.
(Nguyễn Thị Khánh Minh)


Ôi giọng nói của người thi sĩ
như biển xanh
lao xao như sóng vỗ
êm đềm…
Nha Trang từ thuở tôi qua đó
còn nhớ
con còng lủi quá nhanh.

Sáng ở Santa Ana
chị có ra cà phê
ngồi thong dong cùng bầu bạn ?
trưa trên này. tôi nằm lơ mơ
được chị phone thăm
cám ơn tấm lòng chị.

Và cũng có lẽ như chị nói
cứ gõ đều từng ngày
từng chữ mà vui
như giúp mình trẻ lại
dù thân xác đã như chiếc xe cũ
chạy lâu đời…
nhiều người hay nhắc lại.

Tôi bỗng nhớ Nha Trang của chị
của Nguyễn Xuân Hoàng…
những ngày qua xóm Bóng
những ngày qua làng Chụt
và có đêm say
ngủ dưới gốc cây Bàng [1]

Cũng vì giọng nói của người thi sĩ
như Sóng hát
ru mình về biển xanh. 


Virginia, May 8, 2015
Đinh Cường

[1] Năm 1974 được Viện Đại Học Cộng Đồng Duyên Hải Nha Trang qua Giáo sư Trương Hồng Sơn mời ra nói chuyện và sinh hoạt cùng sinh viên về văn học nghệ thuật,
cùng Bửu Ý, Trịnh Công Sơn, Lê Thành Nhơn… ở tại biệt điện Cây Bàng… đêm nằm nghe sóng vỗ dưới chân…


- Con còng đỏ
sơn dầu trên giấy plast.
dinhcuong