Wednesday, October 29, 2014

1168. Konstantin Simonov Hãy đợi anh







HÃY ĐI ANH



Đi anh em nhé, anh v,
Vng lòng chđi, em nhé,
Hãy đi, khi mưa thu vàng
Gi lòng ngưi bun tái tê.
Hãy đi, khi đông tuyết giá,
Hãy đi, khi hnng thiêu,
Hãy đi, khi qua ngày tháng,
Không còn ai chđi ai.
Hãy đi, khi txa lc
Thư tin chng my khi v
Hãy đi, khi ngưi cùng cnh
Chán chê, chng thiết đi ch.

Đi anh em nhé, anh v,
Nhng điu tt đp đng chúc
Cho ai vn tâm nim rng
Đến nay quên là phi lúc.
Cho dù ccon và m
Đu tin là anh không còn.
Cho dù bng hu bcuc
Ngi bên bếp la quây qun
Cùng nhau ung ly rưu đng
ng nim linh hn bn thân
Thì em cũng hãy cch
Đng vi cùng ngưi nâng cc !

Đi anh em nhé, anh v,
Kiêu hãnh nho cưi cái chết
Cđai không chđi
Buông li : Chmay đy thôi !
Không đi, làm sao hbiết
Gia làn đn la bom mưa
Vic em trông ngóng đi ch
Đã cu cho anh khi chết.
Em , chđôi ta thôi
Hiu nhđâu anh sng sót :
Đơn gin vì em biết đi
Không như bao nhiêu ngưi khác.

KONSTANTIN SIMONOV, 1941

THÂN TRNG SƠN dch theo bn tiếng Anh  Wait for me và tham kho bn tiếng Pháp : Attends-moi.



WAIT FOR ME
Konstantin Simonov, 1941


Wait for me, and I will return.
Only truly wait.
Wait while bringing sorrow
The autumn rains come late.
Wait while snow is blowing,
Wait while heat burns haze,
Wait while others cease to wait,
Forgetting yesterdays.
Wait when letters cease to come
From places far away,
Wait, while others tire of waiting
Together day after day.

Wait for me, and I will return.
Wish no good to those you’ve met
Who tell you, without thinking,
That it is time to forget.
Let my son and mother believe
That I have met my doom,
Let my friends all quit their hopes,
In the fire-lit gloom
Let them drink their bitter wine,
In memoriam…
Wait. Oh, do not hasten
To sit and drink with them.

Wait for me, and I will return,
Despite all death can do.
Let those who didn’t wait for me
Say “Just lucky he came through.”
Those who didn’t wait can’t know
How, while battle blazed,
Just by waiting for your own
Me you truly saved.
We will know how I survived
Only just us two:
Simply, you knew how to wait
As no one else could do




ATTENDS-MOI
(Simonov, 1941)


Si tu m'attends, je reviendrai,
Mais attends-moi très fort.
Attends, quand la pluie jaune
Apporte la tristesse,
Attends quand la neige tournoie,
Attends quand triomphe l'été
Attends quand le passé s'oublie
Et qu'on attend plus les autres.
Attends quand des pays lointains
Il ne viendra plus de courrier,
Attends, lorsque seront lassés
Ceux qui avec toi attendaient.

Si tu m'attends, je reviendrai.
Ne leur pardonne pas, à ceux
Qui vont trouver les mots pour dire
Qu'est venu le temps de l'oubli.
Et s'ils croient, mon fils et ma mère,
S'ils croient, que je ne suis plus,
Si les amis las de m'attendre
Viennent s'asseoir auprès du feu,
Et s'ils portent un toast funèbre
A la mémoire de mon âme..
Attends. Attends et avec eux
refuse de lever ton verre.

Si tu m'attends, je reviendrai
En dépit de toutes les morts.
Et qui ne m'a pas attendu
Peut bien dire : "C'est de la veine".
Ceux qui ne m'ont pas attendu
D'où le comprendraient-ils, comment
En plein milieu du feu,
Ton attente
M'a sauvé.
Comment j'ai survécu, seuls toi et moi
Nous le saurons,
C'est bien simple, tu auras su m'attendre,
comme personne.