Saturday, June 15, 2013

247. Thơ ĐINH CƯỜNG Đoạn ghi khi các cháu về thăm Father’s Day



-Dâng
sơn dầu trên bố 8 x 24 in


Rừng cao một khoảnh cha ngồi ru con
( Nguyễn Đức Sơn )


Mới thấy tình cha không phải không bằng tình mẹ
mà cha âm thầm hơn cha thương con không nói
nhân các cháu về mừng Father’s Day, nhớ lại
cha tôi bồng tôi ru tôi trên rừng cao su
cha tôi chở tôi trên chiếc lambretta vào trường mỹ thuật Gia Định
cha tôi đưa tôi ra ga Sài Gòn về Huế

Cha tôi thương con hết mực mà không nói
bây giờ mộ cha nằm ở Gò Dưa, mộ mẹ ở Hồ Muối
tôi thương yêu vô cùng cả cha và mẹ
với cha tôi ít tỏ bày với mẹ thì luôn tâm sự

cái gì mẹ cũng mắng yêu cha mày
cái gì cha cũng nói  hỏi mẹ
bóng cha và mẹ luôn che chở tôi như những lời kinh Phật
nên tôi còn miệt mài ngồi vẽ, còn gõ những đoạn ghi …

nhân ngày của cha nhớ lại mấy câu thơ Nguyễn Đức Sơn
từ nắm tay lật úp đi con, co thân tròn trịa như hòn đá lăn…
đến  huyệt dài bóng xế lấp đời con
mới thấy hồn thi sĩ :
cúi hôn trời đất đậm đà
cha tan theo bóng trăng tà vạn niên [1]

đêm nay nhớ cha nhìn lên vầng trăng khuyết
mẹ và cha vẫn luôn trong tôi như đôi vầng nhật nguyệt …             
Virginia, June 14, 2013
Đinh Cường

[1] Những chữ in nghiêng là mấy câu thơ của NĐS trong các bài :
Nhìn con tập lật, Mây trắng, Mai kia .
Rừng cao một khoảnh cha ngồi ru con , trích trong bài thơ không đặt tựa đề trong Mây khói quê nhà, thơ nhiều tác giả, nxb Thanh Niên- Sài gòn 2012.


-Cầu nguyện trăng khuyết
sơn dầu trên carton 8 x 24 in